Posts

Showing posts from April, 2025

Tôi Cô Đơn Như Thượng Đế - Trần Mộng Tú

Image
    Tôi Cô Đơn Như Thượng Đế   Thượng Đế luôn luôn cô đơn   Tôi đôi khi thấy mình   cô đơn như Thượng Đế   Tôi buộc nỗi cô đơn của mình vào cánh diều thả bay lên thật cao nỗi cô đơn c ủa tôi ch ạm vào vết thương bên sườn Thượng Đế   Thượng Đế cúi xuống vỗ về tôi tôi ngả vào tay người cô đơn hóa thành gió bay theo những đám mây   những đám mây múa lượn rơi xuống những hạt mưa tưới trên cánh đồng mênh mông nở những bông hoa ngũ sắc   Có con chim bay tới mang những mầm hoa đi thật xa chia đều cho m ặt đất bây giờ cô đơn không còn cô đơn nữa đã thành cánh rừng hoa.   Trần Mộng Tú (Tác giả gởi)                                               

Về thành phố - Trần Yên Hòa

Image
  Phục lên xe đò từ bến xe Thủ Dầu Một. Anh phải đạp xe qua một chặng đường dài từ khu kinh tế mới đến bến xe để về Sài gòn. Anh đã quyết tâm dứt bỏ cuộc sống ấy, cuộc sống chỉ lấy cái xẻng, cái cuốc, cái dao, cái rựa, làm vật dụng làm rẫy hằng ngày. Sáng chui vô rẫy, tối mịt mới mò từ rẫy về, anh chẳng biết trời trăng mây nước, tình hình cuộc sống, bạn bè ở thành phố gì cả. Nhưng bây giờ thì anh quyết định, phải thay đổi cuộc sống, phải về Sài Gòn, chứ không thể chui rúc trong xó rừng mãi như thế được. Và anh đã bàn cùng Nguyệt, vợ anh, anh sẽ về một mình trước, như chân rết, anh sẽ kiếm một chuyện gì đó để làm, nhờ bạn bè giới thiệu như đi làm thuê, làm mướn, đạp xích lô, ba gát, gì cũng được, miễn là xa được những đám rẫy um tùm cây lá, mà anh đã lặn ngụp cuộc đời ở đó suốt sáu năm. Nếu ổn định một tí, có công ăn việc làm, anh sẽ nhắn Nguyệt và hai con cùng về.

Chuyện Vãn: Chiếc Lá Trong Ca Khúc - Vương Trùng Dương

Image
    “Les feuilles mortes se ramassent à la pelle... Tu vois je n'ai pas oublié Les feuilles mortes se ramassent à la pelle Les souvenirs et les regrets aussi…” ((Jacques Prévert: Œuvres complètes Tome II)     Bạn tôi, nhà thơ Triều Hoa Đại ấn hành tác phẩm Lên Rừng Đếm Lá. Nhân dịp nầy, người bạn vong niên từ thời ở Đà Nẵng - Lê Bảo Hoàng (nhà thơ Luân Hoán) - hai nhà thơ thực hiện cuộc trò chuyện với nhau.

Truyện Cực Ngắn - Mã Lam

Image
 tranh nguyễn trung   MƯỜI MỘT: Ông cùng bà tuổi đã cao U 90 rồi nhưng ông bà còn khỏe còn tự lo sinh hoạt cá nhân. So sánh giữa hai người cụ bà khỏe mạnh nhanh nhẹn hơn, còn cụ ông có bệnh nền thỉnh thoảng vào viện nằm mấy ngày. Không ai nói trước được điều gì, cụ bà yếu dần, các con thay nhau chăm sóc trong mấy tháng rồi cụ đi. Cụ ông héo hắt nhớ bạn đời một thời gian, cụ tĩnh trí lại sinh hoạt an nhiên hơn. Con cháu trong nhà thay phiên giúp ông sinh hoạt thường ngày, cuối tuần tập chung về thăm cho cụ vui.

P H Ố R Ấ T X A - Nguyễn Thị Khánh Minh

Image
 tranh nguyễn trung   P H Ố   R Ấ T   X A Tặng nhà thơ Trịnh Y Thư   Chiều đang tắt dần ngọn lửa Ngày không cầm được chân nắng nữa Sông buông dòng nước để trôi xa Ngọn cỏ xanh bên bờ mới mọc Đêm buồn như có ai đang khóc Tôi ngồi cong mảnh trăng non Hai bóng lạ chìm nhau cô quạnh Cúi xuống một hồn trôi ảo ảnh Kéo về đâu tôi bốn phía đêm Giật mình trong cây ồn ào lá mớ Mơ rất nhẹ mà hồ như tiếng vỡ Vỡ trên thềm những miểng trăng im Dưới những mái nhà đèn đã thắp Dưới con đường phố xá đã lên Xa lắm thế một cõi người tít tắp Tôi sợ lắm khi mình ngủ say Chiêm bao bay ra ngoài giấc mộng Và trăng tàn mà tôi không hay…   Nguyễn Thị Khánh Minh

Biển Đời Người - Trần Thùy Mai

Image
tranh nguyễn trung     Bim mười lăm tuổi, người lép kẹp như con cá măng, mùa lạnh thì mũi lúc nào cũng ướt. Vậy mà cô Hạnh cứ làm như con cô là tiên. Mỗi lần tôi đến, cô lại trách: "Vì mày mà sau này em Bim không đi thi hoa hậu được. Lớn lên lo mà đền cho nó". Tôi rụt cổ, gãi tai, biết là cô đang muốn nhắc đến những cái sẹo to trên người Bim. Mẹ tôi bảo: "Một cái là do Măng rủ nó trèo cây đào. Một cái là Măng chơi u, xô nó té từ trên gác xuống. Một cái là do cô Hạnh sai Măng bưng bát canh, đi đến cửa nóng tay quá Măng hắt tung vào người nó". Nghe kể, tôi ân hận. Thật may là Bim chẳng trách bao giờ. Cứ thấy tôi là Bim nhảy lê: "Anh Tuấn, cho em hai ngàn đi chơi điện tử". Thế rồi, bẵng đi một dạo, mỗi lần tôi sang, Bim lơ đẹp. Tính tình khác, thân thể cũng khác xưa, cao hẳn lên, ngực lờ mờ hai chóp tròn mềm mại sau tấm áo.

Bài tình năm hai ngàn...- Trần Yên Hòa

Image
    Bài tình năm hai ngàn...   (cho  NTM)   Chào em, chào thiên nga bé nhỏ Cất cánh bay một thuở vô tình Nay trở về đây, căn nhà phố cũ Cho ta bàng hoàng viết dòng thơ xinh Chào tình yêu, chào muôn vàng ánh sáng Đã rời xa ta, một thuở biệt tăm Nay trở về, đầu thiên niên kỷ mới Bên thềm rêu ta dọn chỗ em nằm Ta ẵm em ra khỏi chốn này Chốn đã khẳm một đời hệ luỵ Sẽ dìu em về chốn muôn năm Có tình ta cùng trăng sao dịệu vợi     Ta hứa cùng em, sẽ đời cặm cụi Như người nông dân đi gặt lúa về Ta hứa cùng em sẽ đời lam lũ Chỉ đọc thơ tình và yêu điên mê Trở lại khu vườn xưa trĩu quả Lá cành xanh mịn mướt vô cùng Môi em mọng, má em hồng, thơm quá Khu tình ta, chim sẽ hót hay "hung" Năm hai ngàn năm... ta vừa thay áo Áo em cho là ánh trăng vàng Vàng ruộm đời ta, cân đai giáp mão Ta đứng nhìn ta - "cái thuở mười lăm".   Trần Yên Hòa