Chiều qua bãi Thạch Long - Lê Thanh Hùng

  Cây Hỏa Hoàng

 

Chiều qua bãi Thạch Long

 

Chiều mắc cạn bên đường lên Dốc Đá

Hàng dừa chen nắng trãi bãi Thạch Long

Em chờ ai? Mà mong chiều đứng lại

Khói bếp nhà bên, bối rối cay nồng

                        *

Chiều êm, mượt mà rơi trong tiếng hát

Con sóng vỗ bờ, đổ nhịp võng đưa

Biển đang gượng sóng, xô chiều đi lạc

Em dệt lòng mình, mắt lưới nhặt thưa

                        *

Thuyền và biển, ngàn đời như cổ tích

Sóng bãi ngang, nghiêng ngữa biết bao đời

Cả bãi cát, hàng dừa và em nữa

Cũng cháy lòng, nghiêng phía biển chơi vơi

                        *

Hết con nước ròng rồi con nước lớn

Mà thuyền ai thấp thoáng phía Cù lao

Ngang lưng trời, đàn Sảnh kêu báo gió

Cho rối lòng em, bãi trước, bãi sau

                        *

Chiều Mũi Né như vô tình bất chợt

Cơn gió nồm căng ngực trẻ phập phồng

Anh khách lạ, nên nhìn đâu cũng lạ

Biết thuyền nào mang nỗi nhớ em mong

                                                          6/86

 

Chìm trong nỗi nhớ vu vơ

Bài hát buồn

Ru

Nửa đời còn lại

Đứng bên song

Em

Khẽ hát trong chiều

Gió se sắt

Lay

Tấm màn trống trãi

Bài hát buồn

Và nỗi nhớ quạnh hiu …

                                                

          Long lanh

Sáng nay trời hóa dòng sông 

Đong đưa tiếng hát lộng trong đất trời

Xuân sang trong tiếng ai cười

Long lanh như tiếng của người… long lanh

                                                            

Bước qua mùa năm cũ

 

Kìa trăm đôi mắt, lạ quen

Đổ dồn cõi mộng, vừa chen nét đời

Ngược trong quầng sáng lả lơi

Đâu rồi tuổi ngọc rối bời hương xưa

Còn đây ngày tháng đẩy đưa

Mượn màu son phấn đánh lừa nhân gian

Sân đời, rũ nát cũ càng

Đắn đo mộng tưởng, quay ngang góc nhìn

Chuyện đời cần có vaccin

Thao lao dòng chảy thông tin ngập tràn

Biết là chiều cũ muộn màng

Vững tin ngày mới, mùa vàng thắm tươi

 

Bóng ngày chầm chậm bên bờ lá

 

Khép lại hoàng hôn, tím mờ chân mây

Em bên đó, ngõ đi về xa lạ

 

Nhớ thương nào đã tuột mối sút dây

Hương ngày cũ trôi mảnh đời bươn bả

Một chút tình xưa, nghe váng vất hao gầy…

 

Rồi một ngày kia hoa sẽ nở thôi anh!

 

Lời em nói, nhẹ nhàng như cơn gió thoảng

Cây trong vườn rờ rỡ tươi xanh

 

Bầy sẻ nâu lích chích đầu cành

Biết có tin được không? Đợi ngày em nói

Nên con chìa vôi vội vàng rớt giọng đành hanh


Có một đôi mắt đen đăm đắm nhìn anh

 

Nghe sâu thẳm, lung chiều vời vợi

Bên vườn thanh long tím hồng tươi mới

 

Từng quảng trắng đen, bóng nắng chạy lần quanh

Không một lời hẹn, trong những điều mong đợi

Chấp chới rơi, hoa nắng phủ đầu cành…

 

Lê Thanh Hùng

 Bắc Bình, Bình Thuân

(Tác giả gởi)

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam