Truyện Cực Ngắn - Mã Lam

 1066. Tranh ...

tranh đinh trường chinh

 

NĂM MƯƠI:


Bà bé Táo: Ôi dép bà hỏng rồi, bố Táo có tiền không?

Táo: Không.

Bà: Ai có tiền?

Bé Táo: Mẹ có tiền.

Ông hỏi cháu: Đa đa (bố) có tiền không?

Cháu: Đa đa nhiều tiền.

Ông: Ma ma (mẹ) có tiền không?

Cháu: Ma ma nhiều tiền. 

Ông: Thế mua gì cho ông ngoại?

Cháu: Cái gì cũng mua.

Ông: Đâu mua gì?

Cháu: Cái gì cũng mua.

Ông: Đâu?

 <!>

Cháu đang bí, cửa vừa mở bà ra đón, cháu nhanh nhảu: Mua bà cho ông ngoại nè.

Ông, bà: Thua cháu rồi! Kkk.

Cách nay khoảng sáu tháng bé sang chơi, mở đàn của ông rồi ngân nga: Ông.. ơi.. ới.. ông.. oại..
Hôm qua ông đón bé đi học về, ngồi trên xe bé ngân nga tiếp:
Xe ôtô bên này.. xe ôtô bên kia.. không cùng nh.. au..
Ông: Bé sáng tác hay quá xá!
Bé tiếp tục: Xe máy này.. đ.. í..
Ông: Ôi cao quá, đứt hơi rùi.
Hai ông cháu cười lăn..

 

NĂM MỐT:
Hai người đi trên xa mạc, không một bóng râm.
Người đàn ông: Ta chết mất, bỏng rát cả cổ nè!
Người đàn bà: Thiếp có trái dừa tươi đây mời chàng!
Người đàn ông: Ôi sao đánh đổ xuống cát hết của ta? Chém.. đầu!
Rật mình tỉnh giấc, hoá ra say sỉn gặp ác mộng, vội vàng ngồi dậy với ly nước trên bàn tu ừng ực cạn khô. Ối vật gì rột rạt đáy ly?
Bật điện sáng.
Kinh tởm!
Vừa uống nước
trong cốc ngâm bộ răng giả!!!
Khạc.. khạc.

 

NĂM HAI:
Vợ: Anh nhớ này, rửa chén, nước rửa phải nhiều bọt chén mới sạch.
Chồng: Ok vợ!
Vợ: Anh giặt đồ bỏ ít bột giặt thôi, không biết tiết kiệm gì hết trơn hết trọi!
Chồng: Ok vợ!
Vợ: Trước khi đi làm anh nhớ bỏ hạt cho mèo, để chúng đói khát chết với em đọ nghe!
Chồng: Dạ vợ!
.......
Chồng: Em về muộn thế?
Vợ: Sao đứng thuỗn ra đó? Người ta đang say nè.
Chồng: Sao mới lau sàn xong vợ mang giày vào nhà?
Vợ: Đồ bà già lắm mồm! Ông chuyển giới tính từ bao giờ thế?
Chồng: Dạ.. dạ.. em!

NĂM BA:
Người yêu thơ: Tôi rất thích bài thơ chợ quê của anh.
Nhà thơ X: Cám ơn anh.
Người yêu thơ: Anh xứng đáng em trai nhà thơ Nguyễn Bính.
Nhà thơ X: Em là thế nào, thơ tôi phải hay hơn ông ấy chứ!
Người yêu thơ: ???

 

NĂM TƯ:
Gần sáng bà bạn kều kều: Ôi nó đã quá nè anh!
Ông bạn vừa ngáp vừa nói: Đợi... anh chút xíu.
Ông bạn dò dẫm toilet ra: Anh đây, anh đây!
Bà bạn thở hắt ra: Đây đây cái nỗi gì, còn đâu nữa mà đây đây! Bà vùng vằng quay vào vách: Mang cái đây nhão nhoét này về với vợ anh nhá! Bà đây chẳng thèm.
Ông bạn: Ô hay???

Người đàn ông ỏn ẻn với vợ: Cục cưng nè, có một cô nói em nhận cổ là em, cổ sẽ chăm sóc hai đứa mình hết đời, còn lo hương khói sau này nữa..
Người vợ ngồi phắt dậy cười hiểm: Tuyệt vời nhỉ! Anh bảo cổ làm giấy đi nha, vui miệng ai chả nói được!
Người đàn ông rút lá thư ra, vợ liếc xéo, răng nghiến ken két, nắm tóc chồng vít xuống chiếu: Á à con gà móng đỏ nào to gan??? Ông với nó "mèo mã gà đồng" từ bao giờ???
Người đàn ông cố gỡ tay vợ: Ối.. Mới.. mới hôm qua.
Vợ đá chồng lăn từ giường xuống đất: Mới hôm qua này.. Lá thư là bằng chứng trước tòa, cút.. ông cút theo con thổ tả đó.. ngay..
Người đàn ông đi kể với tình nhân: Anh nghe em, câu chuyện đã sảy ra thế đấy, từ nay anh là của em!
Tình nhân: Của.. của con khỉ mốc! Tôi tay trắng mới bám lấy anh. Giờ anh cũng tay trắng anh đi chết đi, đồ rác rưỡi..
Người đàn ông: ???
 

NĂM LĂM:
Con rể: Ba bệnh như thế này, sức khỏe không còn bao nhiêu, ngoài bác sĩ chữa bệnh ta nên mời người đến mát xa cho ba.
Cả gia đình đồng ý, thuê ngay một nữ y tá hàng ngày đúng giờ cổ vào phòng riêng cụ ông thực thi nhiệm vụ. Ngày qua ngày sức khỏe cụ tiến triển, ăn ngon, ngủ yên, bữa nào cô y tá không đến cụ bồn chồn trông mong. Một hôm cô út trông thấy ba đưa tiền cho cô y tá liền hỏi: Má trả tiền thuê y tá sao con còn thấy ba đưa? Từ đó họ không thuê người mát xa nữa. Cụ ông héo hắt ngay trông thấy, tranh cãi sảy ra người muốn thuê tiếp tục, người không, "đa số phục tùng thiểu số ", không thuê nữa. Chẳng bao lâu cụ ông ra đi, mang theo nỗi buồn. Người đời khó hiểu.
 

NĂM SÁU:
Một trung niên đã có gia đình nhỏ nhưng cuộc sống không êm ấm. Vợ hay coi thường chồng không bằng được như người ta, lương ba cọc ba đồng hàng tháng đưa vợ không đủ tiêu pha trong ngoài. Vợ chồng cãi nhau thường xuyên, vợ sỉ nhục so sánh chồng với người nọ người kia.
Người chồng buồn lắm nghĩ hết kế chẳng ra tiền. Có chị gá nghĩa ân tình giang tay giúp đỡ, lúc bí chàng nhận liều, khi vài trăm, khi dăm triệu, to hơn cái honda rách dùng di chuyển. Tình vụng trộm ngoài luồng phát sinh bất đắc dĩ. Khốn thay vẫn không vừa lòng tham lam của người vợ, có tiền sài dư dả nhưng chuyện tình lãng mạn vợ chồng bị chia sẻ dẫn đến thiếu hụt. Hạnh phúc vẫn không vào nhà họ. Người chồng như nghệ sĩ xiếc đi trên dây, được vợ mất lòng người tình, được người tình mất lòng vợ.
Một ngày nọ vợ thấy có người đàn bà cứ đứng trước cửa nhìn vào nhà mình hàng giờ, lấy làm lạ hỏi, bà ta đáp: Chồng em nợ chị một số tiền, đã lâu không thấy ảnh, khi gọi khi nhắn tin cũng không trả lời.
Người vợ lúc ấy mới nhận ra chính mình ép chồng vào con đường tội lỗi.  Để cứu hạnh phúc gia đình, nàng cắn răng mất một số tiền chuộc, may mắn chưa đánh mất chồng.
 

NĂM BẢY:
Hai nhà thơ trên phố, nhà thơ X tình cờ gặp bạn bên đường nên dừng chân.
Người bạn: Hai nhà thơ thảnh thơi quá, hèn chi thơ hay thế!
Nhà thơ X: Thảnh thơi gì đâu, đi cùng người hâm mộ lấy gì thảnh thơi.
Nhà thơ Y ngoái đầu: Người hâm mộ ơi, tranh thủ sắp tới câu lạc bộ hài rồi đọ.
Nhà thơ X: Xin lỗi nha.
Người bạn: Ơ.. ???

Nhà thơ A: Anh dạo này yếu quá sao phải chống gậy?
Nhà thơ B: Tui phải dùng khổ nhục kế đọ, bả ghen quá xá!
Nhà thơ A: Ủa, đứa nào mét? Sao bả biết?
Nhà thơ B: Mấy tháng trước bệnh, tưởng không qua nổi khai với bả hết chơn hết chọi! Hu hu..
Nhà thơ A: Ai bẩu chưa đánh đã khai "hai đồng chí nằm trong đống rơm".
Kkk
Nhà văn A: Mình mới mua căn hộ sát biển, khi nào ra chơi!
Nhà văn B: Chúc mừng anh nha!
Nhà văn A: Cậu kinh tế khá phết cũng nên mua căn sát tớ cho dzui.
Nhà văn B: Nhờ vợ, khá gì anh!
Nhà văn A: Nhờ thì nhờ chứ, "của chồng công vợ", cậu cứ mè nheo không được thì làm to chuyện lên.
Nhà văn B: To chuyện là to thế nao?
Nhà văn A: Các bà muốn được cả hay muốn ra tòa chia đôi? Chọn đi.
Nhà văn B: Cao thủ, bái sư phụ!!!..
 

NĂM TÁM:

Cụ hàng xóm: Ông ơi nhà kia xem cũng hiền lành tử tế, sao con mang bạn gái về ở, bụng chửa to đùng mà không cưới xin gì nhỉ?

Ông hàng xóm: Có sao đâu, Gia đình người ta “trong ấm ngoài êm”, hai cháu ấy sống hạnh phúc là văn minh rồi. Cưới chỉ là hình thức cụ ạ.

Cụ hàng xóm: Lại được cái ông phải gió này nữa!

Ông hàng xóm: He he. (ngày trẻ bà cũng “ăn cơm trước kẻng” nhá).

 

NĂM CHÍN:

Ông bạn đưa giùm bà bạn đến nhà, vừa xuống xe bà bạn mời: Anh vào nhà chơi.

Ông bạn: Thôi để tôi xin phép.

Bà bạn: Giờ này trong nhà chẳng có ai, anh vào nghỉ chút cho khỏe rồi hãy về!

Ông bạn: (khỏe gì mệt thêm thì có) Cảm ơn bạn, để tôi về bà nhà tôi mong.

Bà bạn: Dạ anh, cảm ơn anh! (phải gió, có mà hết mực thì có).

 

SÁU MƯƠI:

Bác hàng xóm: Chào ông, ông sang chơi với cháu ạ?

Ông: Chào bác, dạ vâng.

Ông vào nhà thấy con gái đang dạy cháu học, cháu thấy ông đến chơi nên không tập trung, toán sai be bét. Má cháu quát lên, cháu thút thít đánh càng sai. Ông đứng lên ra về.

Bác hàng xóm nhìn ông ngạc nhiên như muốn hỏi: (bị con gái mắng cho, sao ra nông nỗi)?.

 

Mã Lam

(Tác giả gởi)

 

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam