đường xưa - NP Phan

 Quán Cầm - Một bức tranh thật đẹp của ...

  tranh đinh cường

 

đường xưa

 

chừng như bóng nắng đã gầy

đường xưa đã vắng gót giày hào hoa

chút hư hao lẫn nhạt nhòa

còn vương vấn một lời ca võ vàng

 

thôi em, ngày tháng miên man

đường xưa giờ bóng thu tan mất rồi

mắt buồn một thuở lên ngôi

bước chân hào sảng đã thôi mời chào

 

em ơi, này khúc tiêu dao

đường xưa rồi sẽ bước vào lãng du

bàn tay xòe ngón thiên thu

ta xin em một lời ru ngàn đời                                         

                                              

hình như ta đợi từ lâu lắm

 

hình như ta đợi từ lâu lắm

mất cả trăm năm, một kiếp người

và em đã đến trong ngày mộng

vầng trăng thương nhớ thoáng đầy vơi

 

thuyền sao có thể rời xa bến

sông vẫn ngàn năm trôi lửng lơ

núi vẫn ngàn năm cao vời vợi

còn không lay lắt nỗi mong chờ?

 

hiển nhiên bao tháng năm mòn mỏi

ta vẫn là ta thuở viễn hoài

và em là mộng mơ ngày ấy

đường trần chưa vương dấu chân ai

 

NP Phan                        

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam