Chuyện Vãn: Cờ Bạc & Đỏ Đen - Vương Trùng Dương

 Giáo sư tâm lý học giải mã cách cờ bạc bóp méo sự thật và ...

 

Nói về cờ bạc & đỏ đen rất phức tạp và tế nhị vì mỗi nơi, mỗi lúc đều liên quan đến vấn đề này. Bất cứ môn chơi, thú vui nào mà có ăn thua đều gọi là cờ bạc. Ở đây chỉ làm bàn với “thú vui” liên quan đến đỏ, đen xảy ra trong cuộc sống và xã hội. Việc phê phán tốt/xấu, khôn/dại tùy theo nhận xét, thú đam mê của mỗi người… “Khôn nhờ dại chịu” xưa nay coi như chuyện đồi trong cõi nhân gian.

 <!>

 

Bài thơ Dại Khôn của Trần Tế Xương, họa theo bài thơ Dại Khôn của cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm:

“Thế sự đua nhau nói dại khôn,

Biết ai là dại, biết ai khôn.

Khôn nghề cờ bạc là khôn dại,

Dại chốn văn chương, ấy dại khôn.

Này kẻ nên khôn đều có dại,

Làm người có dại mới nên khôn.

Cái khôn ai cũng khôn là thế,

Mới biết trần gian kẻ dại khôn”.

Văn hào Nga Dostoievski (1921-1881) nhà văn nổi tiếng nhất trong thế kỷ 19. Trước năm 1975 vài tác phẩm của ông được dịch ra Việt ngữ ở Sài Gòn.

Quyển Con Bạc (The Gambler - Le Joueur năm 1867) không nổi tiếng gì nhưng được xem là quyển sách cổ viết về đề tài nầy. Câu chuyện về người Nga ở nước ngoài về chơi roulette ở các sòng bạc. Trong hồi ký của bà Dostoievskaia A.G. (Moskva, 1871) chia sẻ… Trung tâm câu chuyện là Con Bạc, một trong những mẫu người Nga hải ngoại trở lại đất nước… Tác giả Con Bạc có niềm đam mê giống như nhân vật - Aleksei Ivanovich - đó là thói đánh bạc. Về thú chơi roulette trong những chuyến đi của Dostoievski thường vẫn kể lại cho những người thân. Dostoievski viết: “… Trong suốt bốn ngày này tôi chỉ chú mục vào các con bạc. Số người đặt tiền có tới mấy trăm. Thật tình mà nói, biết chơi thì chỉ có vài người thôi. Tất cả đều thua cháy túi vì không biết chơi. Hai người thắng là một bà người Pháp và một huân tước người Anh, họ chơi giỏi, không hề thua, ngược lại, nhà cái suýt vỡ trận. Tôi nói điều này, xin đừng bảo rằng vì vui sướng mà tôi quá lời, tôi không bị thua vì tôi biết mánh lới để không thua, mà lại thắng cuộc. Mánh lới ấy tôi biết, thật là dễ hiểu và đơn giản, đó là biết tự kiềm chế một phút, dù ở bất kỳ thời điểm nào của cuộc chơi, không được nóng vội. Vấn đề chỉ có thế…”.

Quyển Cờ Bạc của cụ Huỳnh Văn Lang (1922-2023) ấn hành ở Mỹ năm 1998, chương hồi ký viết về tình trạng cờ bạc trong xã hội Việt Nam. Tác giả phân tích cờ bạc dưới góc nhìn đạo đức, vấn nạn xã hội trong cuộc sống. Từ thú vui như đá gà, đá cá… đến đánh đề, xì phé… phân tích dựa trên thuyết Ngũ Hành. Mô tả cụ thể các loại hình đỏ đen với luật chơi, cách chơi, tâm lý người chơi, những mánh lới, mẹo gian lận…

Quyển Đổ Bác Sử của Qua Xuân Nguyên, Thượng Hải ấn hành năm 1995, Cao Tự Thanh dịch là Lịch Sử Cờ Bạc, dày 304 trang, ấn hành năm 2001 ở trong nước. Sách với 7 chương và nhiều tiết mục nói về cờ bạc ở Trung Hoa từ thời vua Kiệt nhà Hạ phát sinh ra. Rồi dần dà hai chữ đổ bác gắn liền từ đó. Từ giải trí vui chơi, tiêu sầu giải muộn… chốn cung đình đến dân giả với nhiều hình thức rồi kèm theo đó ăn thua mới hấp dẫn, trở thành môn cờ bạc… Sau chiến tranh nha phiến, du nhập các môn cờ bạc như Phốc Khắc (Poker), Bách Gia Lạc (Baccarat), Luân Bàn Đổ (Roulette)… Chương 4 Sòng Bạc, Ổ Bạc liệt kê 10 sòng bạc nổi tiếng.

Chữ Poker thông dụng như bài 7 lá (Pai Gow Poker),

Cờ bạc ở Ma Cao đã được hợp thức hóa từ năm 1847 theo luật của Bồ Đào Nha. Từ đó nơi nầy được coi là Las Vegas phương Đông. Ngày 20/12/1999, Bồ Đào Nha trao trả Ma Cao cho Trung Cộng, nhưng vẫn duy trì thể chế “một quốc gia hai chế độ”. Trung Cộng bồi đắp, khai thác khách sạn, sòng bạc… lớn hơn Las Vagas. Quyển sách của Qua Xuân Nguyên ấn hành năm 1995 nên không đề cập đến.

Trải qua các thồi kỳ bị Tàu đô hộ nên các môn cờ bạc cũng ảnh hưởng nhiều đến nước ta. Nếu liệt kê thì cả danh sách dài. Với 4 món ăn chơi “tứ đổ tường” ảnh hưởng rất nhanh.

Ở Mỹ, chơi cờ bạc & đỏ đen dưới mọi hình thức cá nhân coi như bất hợp pháp, chỉ có các sòng bài (casino) mới hợp pháp. Ở casino,  ngoài slot machine (kéo máy nhiều nhất), còn có các môn chơi như: Blackjack, Roulette, Poker (Texas Hold'em), Baccarat, Craps (tương tự như Baccarat), Pai Gow… Ở Mỹ có nhiều nơi khách sạn và sòng bài nhưng nổi tiếng nhất trên thế giới với Las Vegas nên chỉ nhắc đến.

Bài viết của Catherine Weaver về Lịch Sử Cờ Bạc Tại Hoa Kỳ (16/9/2011):

“Nói đến cờ bạc là nói đến các bộ bài, các đồng xầu, các quân xúc xắc, và các trò chơi may rủi khác. Cá cược cũng là một hình thức cờ bạc khi người ta tiên đoán các trận bóng đá, đua ngựa, vv.

Cờ bạc đã có từ lâu tại Hoa Kỳ, ngay từ thời còn trong tay người Anh, chính quyền đã cho phép tổ chức xổ số.

Các casino đầu tiên của Mỹ là các saloon, như ta thường xem trong các phim cao bồi. Người ta đến saloon để uống rượu nhưng cũng có người đến đó để đánh bạc hoặc thảy xúc xắc để ăn tiền của nhau.

Về sau, các casino được tổ chức trên các chiếc tàu chạy bằng hơi nước dọc theo sông Mississippi. Dường như dân Mỹ là dân thích cờ bạc. Có người cho rằng đó là sự băng hoại về đạo đức, có người đổ cho cờ bạc làm tăng thêm tội ác, cũng có người nói những rủi ro về tài chính mà người ta gặp khi tham gia cờ bạc sẽ làm thiệt hại tương lai kinh tế cho nước Mỹ.

Nước Mỹ có nhiều nơi nhiều lúc cấm cờ bạc rồi sau đó cho mở lại rồi lại cấm. Trong những năm 1800, đa số các tiểu bang cấm nhiều loại hình thức cờ bạc. Nhưng kể từ khi khám phá ra vàng ở miền Tây, phong trào cờ bạc lại nổi lên. Nhiều tiểu bang nới lòng luật lệ cờ bạc trong thời kỳ Đại Khủng Hoảng và những năm đầu của thế kỷ 20.

Hiện nay chỉ có một mình Hawaii cấm hẳn mọi hình thức cờ bạc. Chỗ tụ tập đánh bạc hợp pháp là các casino.

Thành phố casino nổi tiếng của Mỹ là Las Vegas, tiểu bang Nevada. Trong những năm đầu tiên cho đến giữa thế kỷ 20, các băng đảng ở New York đứng đằng sau các casino ở Las Vegas. Nhưng bây giờ Las Vegas có đầy casino kiêm khách sạn kiêm trung tâm giải trí đủ cỡ. Nhiều nơi được thiết kế rất đẹp mắt và có nhiều dịch vụ…

Một trong những ví dụ là Luxor, chiếm một tòa nhà cao to màu đen, hình kim tự tháp. Tên của nó được lấy từ một thành phố cổ của Ai Cập…

Ngoài Luxor còn phải kể đến Bellagio. Đây là một quần thể gồm một hồ nhân tạo rộng hơn 3 hecta. Hồ có những vòi nước khổng lổ có thể phun những đợt nước được lập trình để nhún nhảy theo điệu nhạc có pha ánh đèn màu.

Bellagio còn có một đèn treo khổng lồ rất đẹp do nghệ sĩ chuyên về thủy tinh Dale Chihuly sáng tạo. Nó cũng có một gallery mỹ thuật riêng, và một vườn cây dành cho những người thích cây kiểng.

Nhiều casino khác của Las Vegas cũng có những nét đặc biệt, như các chương trình ca nhạc của Celine Dion và Barbra Streisand. Muốn xem xiếc cũng có, vì đoàn xiếc Cirque du Soleil hay trình diễn ở đây. Thậm chí muốn xem ca kịch kiểu Broadway, như The Lion King…”

Với các khách sạn & casino như: Park MGM, Tuscany Suites & Casino, New York Hotel & Casino (tượng Nữ Thần Tự Do), Palms Place Hotel and Spa,  Hampton Inn Tropicana, Plaza Hotel and Casino, The Venetian Resort, The Palazzo at The Venetian, Caesars Palace, Silverton Casino Lodge, Downtown Grand Hotel, Wynn, Waldorf Astoria, Four Seasons, Luxor (kim tự tháp và mỹ nhân ngư), The Nobu Hotel, The Cosmopolian, Sahara, Harrah’s, Bellagio (vườn thượng uyển xinh đẹp nổi tiếng), Paris Las Vegas Hotel & Casino (có tháp Eiffel ở Paris)… Nói chung mặt tiền mỗi nơi mỗi vẻ.

Trong bài viết của Thanh Thảo (1/2024) “Las Vegas ở tiểu bang Nevada được thành lập vào năm 1905, ban đầu chỉ là một trạm dừng của đường sắt trên sa mạc giữa Salt Lake và Los Angeles, ngày nay Las Vegas được mệnh danh là kinh đô giải trí trên toàn thế giới, thành phố khoác lên mình vẻ đẹp đầy màu sắc, ánh đèn không bao giờ tắt. Chỉ cần một lần đặt chân đến đây, bạn sẽ bị chinh phục và có lẽ sẽ không ít trầm trồ trước sự hào nhoáng, hiện đại ở thành phố này...

Hàng triệu du khách ghé thăm Las Vegas, nơi chiếm hơn một nửa trong danh sách Top 20 khách sạn lớn nhất thế giới. Sân bay quốc tế McCarran trở thành phi trường bận rộn nhất của nước Mỹ vào mỗi cuối tuần. Tuy chỉ là thành phố đông dân thứ 25 toàn quốc, nhưng Las Vegas được đánh giá là khu vực lớn thứ 2 ở Tây Nam nước Mỹ”. Trước nạn dịch Covid-19, mỗi năm có khoảng mười triệu du khách đến Las Vegas.

Ở Nam California, trước thập niên 1990 không có casino nên muốn giải trí, thử thời vận den/đỏ phải đến Las Vegas. Sau nầy dọc theo Freeway 10 từ Orange County đến tiểu bang Arizona có cả chục casino nằm cạnh Freeway. Và Freeway 15 xuống San Diego cũng có nhiều casino vị vậy các casino ở Las Vegas cũng mất bớt khách. Trước dịch Covid-19, các casino có xe bus của sòng bài hay tư nhân thầu đưa đón khách nhưng sau mùa dịch không còn. Thành ngữ dân gian có câu nói “Cờ bạc quen tay, ngủ ngày quen mắt” nên nhiều người “quen tay” rồi thì tự lái không bị gò bó thời gian. 

“Nghề chơi cũng lắm công phu” Vì vậy có nhiều quyển sách đề cập đến lãnh vực nầy, điển hình như:

Bringing Down the House, The Biggest Bluff, Fortune’s Formula (Nghệ thuật cờ bạc), Soccernomics (Sách chuyên kể của một tay chơi bài, cá cược thể thao), A Man for All Markets (Sách dạy cờ bạc cho dân chuyên nghiệp),  The Greatest Gambling Story Ever Told (Ba tay bạc chuyên nghiệp, trải nghiệm thực tế của các tác giả),  Thinking in Bets (Sách cá cược),  Thinking in Bets (Sách dạy chơi cờ bạc), The Theory of Poker (Sách dạy đánh bài giống như xì phé), The Greatest Player (Sách dạy chơi bài)… Trong quyển sách có phần hư cấu Bringing Down the House: The Inside Story of Six MIT Students Who Took Vegas for Millions của Ben Mezrich ấn hành năm 2002 kể lại câu chuyện về nhóm sinh viên MIT chơi bại tại Las Vegas và thắng hàng triệu đô la từ các casino.

Casino Royale, cuốn sách đầu tiên trong bộ truyện và là lần xuất hiện đầu tiên của 007. Trong khi bộ phim cùng tên năm 2006 xoay quanh một giải đấu Texas Hold’em, cuốn sách này tìm hiểu thêm về trò chơi bài hấp dẫn có từ thời Napoléon nước Pháp thế kỷ 19.

Ở các casino, có nhiều bàn chơi Blackjack nhiều hơn các loại khác. Tác giải David S. Popik đề cập chiến thuật chơi blackjack mà ông đã trau dồi qua nhiều năm chơi liên tục. Đó cũng quy tắc để người chơi tuân theo khi đỏ, đen để áp dụng.

Tác giả J. Edward Allen đề cập những điều cơ bản về chơi Roulette với những lần đặt cược có thể thực hiện được.

Tác giả Howard Shaffer khám phá mối liên hệ giữa chứng nghiện cờ bạc và các vấn đề tiềm ẩn như lo lắng, rối loạn tâm trạng, cay cú khi chơi và không bao giờ chơi cờ bạc quá mức, sức khỏe mỏi mệt…

Các môn chơi cờ bạc, điển hình như Poker, Roulette…  với nhiều quyển sách thế nầy thế nọ… nhưng nếu “học” rất dễ, chỉ cần đứng quan sát khoảng một giờ cũng chơi được nhưng khi nhập cuộc “ôm đầu máu” vài lần, nghề dạy nghề sẽ khôn ra, còn chuyện đỏ đen mới quan trọng. Nay vào YouTube với các món ăn chơi Pai Gow, Poker, Roulette, Baccarat… tha hồ xem và học.

Vảo thập niên 1990, Mai Lộc viết cuốn Las Vegas, Thiên Đường Cay Nghiệt… nói tổng quát và đề cập đến những người cay cú, sát phạt, ăn thua đủ nên biết nơi du lịch, giải trí vui vẻ thành cay nghiệt!

Trong bài viết Khôn Nghề Cờ Bạc của Công Tử Hà Đông:

“… Bài viết về Cái Hại Của Cờ Bạc trong Sách Luân Lý Giáo Khoa Thư. Sách do Nha Học Chính Đông Pháp xuất bản, tác giả là các ông Trần Trọng Kim, Nguyễn văn Ngọc, Đặng Đình Phúc, Đỗ Thận. Sách được dạy trong những trường tiểu học Việt Nam cho đến năm 1945…”

Tác giả viết ví von và số đỏ tay chơi bài: “… Cờ bạc có hại cho những người không biết đánh bạc, cờ bạc không gây hại một ly ông cụ nào cho những người biết đánh bạc. Không những không hại, cờ bạc là cơ hôi làm cho những người biết đánh bạc trở thành triệu phú USD mà không phải tốn sức lao động hay phải mất nhiều năm tháng. Vấn đề là ta chỉ nên đánh bạc nếu ta biết đánh bạc. Người Việt tị nạn cộng sản rất thường như Tuấn Lâm có nai lưng làm việc đổ mồ hội, sôi máu mắt cả đời chưa chắc đã có khoản tiền 100.000 đô Mỹ. Trong bức ảnh đăng kèm bài viết này, ta thấy Kỳ Vương Tuấn Lâm, sau khi thắng giải, phất cờ Canada reo mừng. Kỳ Vương sống ở Toronto, Canada, Kỳ Vương là công dân Canada Quốc, chiếm được danh vọng quốc tế, Kỳ Vương biết ơn nước mới!..

Tuấn Lâm người Việt, Giải Nhì Poker ở Las Vegas, ôm 4 triệu 840 ngàn đô Mỹ, Jerry Wang, người Lào, Giải Nhất, ẵm 8 triệu 250 ngàn đô. Không biết tại sao hai ông công dân cũ của những nước Đông Dương Lào, Việt, có thời là Đông Pháp, hai quốc gia có nhiều người dân nổi tiếng cù lần, nhiều đời bị ngoại nhân cưỡi cổ, chuyên làm bồi bếp, cu-li cho người nước ngoài, lại giỏi nghề cờ bạc đến như dzậy?

Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh. Giỏi nghề Cờ Bạc không có gì vinh nhưng có đô-la nhiều là tốt dzồi. Bạc triệu đô Mỹ đâu phải dễ kiếm. Vinh hay không vinh đâu thành vấn đề”.

Công Tử Hà Đông chỉ nói 2 người thắng cuộc nhưng thật ra chỉ có giải nhất (champion), không có giải nhì. Ví dụ trong hai trận giải đó, chỉ có 2 người thắng 998 người thua trong hai trận. Mỗi bàn chơi Poker với số người từ 2 đến 10 (tùy bàn lớn, nhỏ). Ví dụ khi casino tổ chức thi đấu Giải Poker (Poker Tournament - trị giá 5 triệu đô) trải qua thời gian dài. Đầu tiên mỗi người chỉ đóng 10.000 đô (chẳng hạn), mỗi bàn có 10 tay chơi, như vậy quỵ tụ 500 tay chơi. Vòng đầu (sơ kết) mỗi bàn tay chơi thắng 100.000 đô, vòng thứ hai (bán kết) cho tay chơi thắng 100.000 đô đấu với nhau… đến khi đấu trận chung kết khoảng 5 triệu đô cho 5 người thắng nhập cuộc, chỉ có người duy nhất champion hốt trọn số tiền, chỉ có giải nhất. Như vậy có đến 499 người thua 10.000 đô... Và trận đấu của Jerry Wang cũng cũng như vậy nhưng số tiền ban đầu đóng 20.000 đô chẳng hạn. Casino nắm cái cán tổ chức tiền thuê khách sạn và chi phí cho nhân viên. Dĩ nhiên người thắng giải “hậu hĩnh” casino thì không bao giờ phổ biến.

Ở Mỹ, trong các trận thi đấu Giải Poker, người Việt thắng giải Champion cũng nhiều, được “quảng bá” nhưng số người trở thành “bác thằng bần” thì đầy dẫy!... Với Slot Machine cũng vậy. Nếu chơi với tính giải trí, đen/đỏ cầu may thì lẽ thường tình nhưng khi đã “lụy” ăn thua đủ với máu mê thì dẫn đến tình trạng càng thua càng muốn gỡ đánh lớn đến “bước đường cùng”!

Với các casino ở Mỹ vì luật pháp nghiêm minh, rõ ràng nên không xảy ra tội phạm, tệ nạn… Nhưng điển hình như Campuchia mà báo chí trong nước thường loan tin, người Việt phần đông là nạn nhân bị dụ dỗ, tống tiền, thân bại danh liệt!

Với Roulette, bàn chơi có 36 số + 0, 00 trong 3 khung, mỗi khung có 12 số. Dealer quay bánh xe roulette và thả quả bóng nhỏ vào bành xe quay ngược chiều, khi quả bóng rơi vào một ô (số) nào đó thì trùng với vị trí người đặt trúng. Có hai kiểu cược trong (inside bets) và ngoài (outside bets). Cược trong (kể cả straight-up bet) trúng 1 số với tỉ lệ 35:1... Cược ngoài thì dễ thắng hơn nhưng với tỉ lệ thấp: Red hoặc black, odd hoặc even (chẳn, lẻ)  (thắng 1:1). Dozens (cược 12 số) và colums một cột số dọc, thắng 2:1…

Như vậy nếu có máu ăn thua trúng được 1 số thắng lớn nhưng dễ thua. Ví dụ ở cược trong, đặt cược 10 số trong 38 số, trúng 1 số thì huề vốn như vậy tỉ lệ ăn thua chỉ 1/3. Nếu ở cược ngoài tuy thắng ít nhưng hy vọng gỡ được… Trò chơi nầy rất lôi cuốn vì hấp dẫn tính toán…

Từ khi có internet, cờ bạc online (đánh bạc, cá cược trực tuyến) phổ biến khắp nơi trên thế giới. Theo Kiwipedia: “Nhiều quốc gia hạn chế hoặc cấm đánh bạc trực tuyến. Tuy nhiên, đánh bạc trực tuyến là hợp pháp ở một số tiểu bang của Hoa Kỳ, một số tỉnh ở Canada, hầu hết các quốc gia thuộc Liên Minh Châu Âu và một số quốc gia ở vùng biển Caribbean”.

Ổ Việt Nam tuy luật cấm nhưng báo chí đăng tải những vụ đánh bạc trược tuyến nầy với hệ thống tổ chức quy mô nên khi truy quét thu hàng nghìn tỷ đồng VN. Tệ nạn nầy không thể nào chấm dứt. Những đường dây đánh bạc trực tuyến ở Hà Nội, Đà Nẵng, Nha Trang, Sài Gòn qua nhiều trang mạng hàng nghìn tỷ đồng đã bị truy quét… nhưng hết đường dây nầy thì có các đường dây khác… Nếu tính lương trung bình của một công nhân khoảng 5, 6 triệu đồng, cày một năm khoảng 13 triệu, trong 14 năm mới được gần 1 tỷ đồng (chưa tới 40.000 đô) thế mà tiền cá cược, cờ bạc online… ăn thua bạc tỷ! Không biết lấy đâu ra?

Nhân đây đề cập đến sòng bạc lớn nhất Đông Nam Á ở Sài Gòn.  Sòng bạc Đại Thế Giới (1937-1955) Casino Grande Monde do người Pháp lập ra. Trước khi Đại Thế Giới xuất hiện, người Hoa thao túng bài bạc tại khu vực Chợ Lớn, với máu đỏ đen nên ngành kinh doanh này rất béo bở.

Đại Thế Giới ngày xưa nằm trên đường Gallieni (nay là Trần Hưng Đạo), trong khu đất rộng mênh mông, vòng rào xây tường cao, cửa ra vào có bảo vệ mặc đồng phục canh gác cẩn mật. Ngay từ lúc khai trương, Lâm Giong - trùm cờ bạc đến từ Macao nổi tiếng với những sòng bạc nắm quyền khai thác.

Theo báo chí thời đó, ngay từ lúc mới mở cửa, Đại Thế Giới đã thu hút số khách đỏ đen ở mức kỷ lục, có hàng nghìn người tới thử thời vận mỗi ngày, nhà chứa bạc thu vô không dưới một triệu đồng (một triệu đồng bạc Đông Dương bằng tiền tỷ bây giờ). Tiền thuế nộp cho nhà nước cũng không ít, từ 200.000 sau lên 300.000 và có lúc lên đến 500.000 đồng một ngày.

Cả Sài Gòn và vùng phụ cận, cả Nam Kỳ Lục Tỉnh và cũng không thiếu người ở những miền xa của đất nước đổ xô về Đại thế Giới lập lòe ánh sáng ma quái, để chơi, khóc và... chết. Đầu năm 1950, tất cả những người Hoa tại Sài Gòn và Chợ Lớn ca ngợi Lâm Giong đã lên đến tột đỉnh của quyền lực và giàu sang.

Năm 1952, Bảy Viễn - tướng cướp khét tiếng Sài Gòn bằng tiền bạc và các mối quan hệ của ông đã leo lên chức Đô Trưởng Cảnh Sát Sài Gòn. Sau đó, Tổng Trấn Sài Gòn - Gia Định nắm mọi quyền hành ở Sài Gòn xưa. Năm 1955, Tổng Thống Ngô Đình Diệm loại trừ Bảy Viễn, ra lệnh đóng cửa Đại Thế Giới.

Trước năm 1975 tôi chỉ biết chơi Xì-Phé (cũng tự hào cao tay vì với thân hữu trong đơn vị và bạn bè) và Domino. Qua Mỹ không còn chơi hai món nầy nữa.

Trước Covid-19 tôi cũng thích ham vui đi casino chung với bạn bè, chưa bao giờ lái xe đi một mình và chỉ biết chơi Slot Machine, ngoài ra tuy biết các môn chơi bài ở casino nhưng không chơi vì nghĩ rằng tay mơ nhập cuộc đến khi thanh thạo thì từ chết đến bị thương. Vì vậy còn nhiều thiếu sót cách chơi bài vì nói đến cờ bạc là cả thề giới đỏ/đen “thiên hình vạn trạng” khi ăn thì “khoe”, thua thì “che”. Cũng có những người hay nổ sảng chuyện ăn/thua!

Với những người ghiền, nghiện cờ bạc hầu như không còn lý trí nhận thức, mất nhân cách, thiếu tự trọng, đầu óc mê muội! Họ tìm mọi cách vay mượn, lừa dối, có khi làm khổ nhục kế để có đồng tiền rồi như con thiêu thân lao vào ánh đèn dầu! Xưa nay, biết bao gia đình, vợ chồng tan vỡ vì một trong hai mê muội cờ bạc thì không thể nào chấp nhận con nghiện trong hạnh phúc gia đình. Họ khó thức tỉnh bởi đầu óc họ luôn luôn bị ám ảnh đỏ/đen!

Môn chơi Mạt Chược (Mahjong) của người Tàu xâm nhập vào Việt Nam cũng từ lâu. Đây là môn chơi rất khó học từ thuộc những con bài tiếng Hoa đến cách chơi nên không thông dụng trong giới bình dân. Bộ khung, mỗi người có 40 quân bài trong số 160, các quân bài chỉ gồm sách, vạn, văn xếp thành loại bộ bài nạc, tài phao, hoa… Kết quả với ù cũng có cả mười cách. Năm 2000 tôi làm ở Saigon Nhỏ, tòa soạn nhận được 3 quyển Sách Chơi Mạt Chược, khoảng 100 trang khổ magazine, full color, nhờ tôi viết bài giới thiệu nhưng khi đọc mù tịt nên chỉ giới thiệu bìa và vài dòng. Có lần người bạn rủ rê ghé nhà chơi, khi xem, tôi nói chán quá có lẽ dành cho đàn bà nhàn nhã nhưng ông bạn nói khi biết chơi Mạt Chược thì ghiền hơn bất cứ môn chơi nào khác.

Trên đây là những thông tin về cuốn sách hay nhất về cờ bạc mà chúng tôi muốn gửi đến các bạn. Hy vọng những thông tin trên giúp bạn hiểu hơn về vấn đề này. Cảm ơn bạn đã đọc bài viết.

Quyển The Joy Luck Club (Phúc Lạc Hội, còn gọi là Mạt Chược) của nhà văn Mỹ gốc Hoa Amy Tan, kể về 4 bà mẹ Trung Hoa thời Đệ Nhị Thế Chiến, thuộc loại bestseller. Oliver Stone thực hiện phim The Joy Luck Club do đạo diễn Mỹ gốc Hoa Wayne Wang dàn dựng và hầu hết diễn viên gốc Á, diễn viên Kiều Chinh trong vai bà Suyuan, bà mẹ chính trong cuốn phim.

Trong lãnh vực thể thao với các bộ môn lành mạnh như bóng tròn (le foottball, soccer), bóng rổ, bóng bầu dục (football), bóng chày (beseball)… trước kia thường tranh giải thắng/thua. Điển hình như môn bóng tròn, FIFA World Cup (Giải Vô Địch Bóng Tròn Thế Giới, 4 năm một lần), FIFA World Cup (Giải Vô Địch Bóng Tròn Các Câu Lạc Bộ Châu Âu - C1, hằng năm). Ban Tổ Chức thu lợi từ bán vé, quảng cáo và treo giải thưởng… Nhưng thu hút khán giả khắp thế giới với cá độ, ăn thua tiền tỷ đô. Máu mê cờ bạc đến nổi khi thua cả nhà cửa… tự tử! Thật ra xem các trận đấu nầy mà  không “cá độ” thì không còn hào hứng với các cầu thủ trên sân cỏ. Vào những dịp tranh tài nầy, chúng tôi cùng ngồi nhâm nhi cà phê với nhau chỉ “cá độ” mười, hai mươi ly cà phê mới cảm thấy hấp dẫn.         

Có lẽ lời văn hào DostoievskiTôi không bị thua vì tôi biết mánh lới để không thua, mà lại thắng cuộc. Mánh lới ấy tôi biết, thật là dễ hiểu và đơn giản, đó là biết tự kiềm chế một phút, dù ở bất kỳ thời điểm nào của cuộc chơi, không được nóng vội. Vấn đề chỉ có thế…”. Nếu tìm thú vui, giải trí với cờ bạc mà biết tự kiềm chế, không được nóng vội thì tự thắng với bản thân thì cứ nhởn nha “ở chốn lao xao”. Chơi cờ bạc tốt/xấu quan trọng ở điểm nầy. Đừng nghiện để trở thành nô lệ của trò đỏ đen.

 

 

Little Saigon, August 2025

Vương Trùng Dương

(Tác giả gởi)

 

 

 

 

      

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam