Yêu em từ vô lượng kiếp - Phạm Thanh Phúc

 2794. Tranh ĐINH TRƯỜNG CHINH Belle

 


Yêu em từ vô lượng kiếp 

 

 

 

Em nói,

hay thấy anh cười bằng mắt 

Ta chiêm bao,

Thấy ta khóc một mình 

Buổi sáng ngọt,

 như là kỷ niệm, 

Ta thèm mắt mình mọc ánh bình minh 

 

Hình như,

Ngày không là của nhau 

Ta chạy đua,

Không đánh nhau với cối xay gió 

Mà ngỡ mình thành Ðông Ki Sốt (*)

Rồi một chiều mệt nhoài, ngã gục 

Ngựa chồn chân, 

cất vó, 

lặng cười.

 

Vẫn ta cười bằng mắt đó thôi 

Nhưng chắc sẽ không còn tươi như trước 

Nhưng chắc sẽ có nhiều bong bóng nước 

Mắt hốc sâu 

Khắc khỏai

Muộn phiền. 

 

***

Em nói, 

Hay thấy anh cười bằng mắt 

Ta nói, 

Ta thấy ta buồn bằng mắt...

 

Phạm Thanh Phúc

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa