Posts

Showing posts from June, 2025

Văn-Học Việt-Nam Hải Ngoại Đã 50 Năm - NGUYỄN VY KHANH

Image
       Ngôn Ngữ số 37, 1-5-2025                           Biến cố 30-4-1975 đã là một biến cố lịch-sử lớn đối với dân-tộc Việt và đã đưa đến việc hình thành một cộng đồng người Việt hải-ngoại, từ gần 150 ngàn lúc đầu - mà nói chung, đa phần có phong hóa hoặc đã có những liên hệ xa gần với những biến cố chính trị ở Việt Nam hoặc chính trị là lý do hoặc nguyên nhân của sự có mặt của họ ở ngoài nước, lên đến hơn 4 triệu người như hiện nay.

ĐỌC LẠI “VÒNG TAY HỌC TRÒ” SAU SÁU MƯƠI NĂM TÁC PHẨM RA ĐỜI -

Image
    Nhà văn  Nguyễn Thị Hoàng V òng Tay Học Trò là tác phẩm tiêu biểu của nữ văn sĩ Nguyễn Thị Hoàng, được đăng nhiều kỳ trên tạp chí Bách Khoa năm 1964. Tác phẩm được công chúng nồng nhiệt đón nhận và theo đó cũng hứng nhiều luồng ý kiến khác nhau, càng làm cho tác phẩm nổi tiếng hơn. Chính vì vậy, từ khi xuất hiện, tác phẩm đã gây được tiếng vang lớn, làm xôn xao dư luận trong giới chuyên môn và công chúng độc giả, Hàng chục năm sau, lúc chúng tôi còn nhỏ, chưa đọc tác phẩm đã thuộc tựa đề vì Vòng Tay Học Trò gắn liền với tên tuổi tác giả. Nói đến Nguyễn Thị Hoàng người ta nhớ đến Vòng Tay Học Trò .

XÓM NGỰA NGƯỜI NGƯỜI NGỰA - Nguyễn Thanh Sơn

Image
       tranh nguyễn trung   Ở làng tôi. Người đàn ông sáu mươi ba tuổi, sau một đêm ngủ vùi và không bao giờ đứng dậy được nữa. Nhưng người thân cố cứu  sống ông ta  bằng mọi giá . Vị pháp sư  người Tàu được thỉnh mời , ông ta khẳng định rằng nếu cái xác kia vừa  kịp chìm sâu vào trong bóng tôi chưa quá ba canh giờ. Ông ta và các đồng sự, từ chỗ này hay nơi khác, đã cứu được  nhiều  người trong một thể trạng như vậy. Khi cái xác vùng đứng dậy, mọi người trong gia đình, người thăm viếng  than bằng quyến thuộc bỏ chạy tán loạn và  những câu chuyện  chết chóc , tang thương bắt đầu từ đó.

TÓC NUỐI - Lê Nho Quế Sơn

Image
 tranh nguyễn trung   TÓC NUỐI   T óc dài nào bỏ xõa Cho suối đổ chiều xa Tóc nào buông thiết tha Cho vừa lưng thon thả ** Tóc dài nào suôn sẻ Cho vai quá dịu dàng Tóc nào mây bay sang Cho ngày êm lụa trắng ** Tóc dài nào sóng lượn Cho đất trời lặng im Tóc nào hình trái tim Cho đời xanh sức sống ** Cho ta niềm hoài vọng Đã xa mình bao nhiêu! Khi không còn được yêu Lòng si mê gấp bội ** Cho một người đứng tuổi Bỗng nhiên mang kính hồng Cho một người lớn tuổi Đứng ngẩn hè phố đông   Lê Nho Quế Sơn

MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG - Huỳnh Liễu Ngạn

Image
 tranh nguyễn trung   MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG   tôi xa nhà cũng đã lâu đi lúc nửa đêm khi tiếng gà đầu thôn chưa kịp gáy mẹ tôi ngồi ở đầu giường lặng câm không nói trong ánh mắt có giọt nước lăn dài rồi bóng đêm trùm xuống thế mà gần mấy chục năm mẹ tôi chết rồi tôi cũng chưa về lại lần nào về để thắp lên mộ mẹ một nén nhang kể cho mẹ nghe những nỗi đời xa cách để mẹ được yên lòng ** thời gian cứ vô tình mọi sự đều thay đổi tôi đã già như cây mưng sau hè còn sót lại còm cõi héo tàn mà ngày xưa tôi thường trèo lên ngắt từng ngọn lá nhìn bầu trời cao trong xanh nhìn đám mây bay thật xa thấy con chim sâu trong lùm cây nhảy qua nhảy lại trên cành rồi mất hút giữa không gian thanh vắng của trưa hè ** tôi vẫn thường nghe tiếng mẹ tôi than trời than đất nhưng tôi chẳng để ý làm gì chỉ ăn không ngồi rồi chực chờ ra đi tìm một phương trời nào khác biết vậy mẹ tôi thường hay khấn cầu ơn trên gia hộ cho tôi được bình an đêm nào cũng ra đứng trước sân ...

ANH CÒN CÓ GÌ - Trang Châu

Image
 tranh nguyễn trung   ANH CÒN CÓ GÌ   A nh còn có gì Ngoài khung cửa nhỏ: Em về qua phố Nắng rực đường đi!     Em mỉm môi cười: Tình trao ai đó? Lòng anh không gió Cũng lộng niềm vui     Anh còn có gì Thềm ai pháo nổ Mùa xuân chín đỏ Trên bờ môi em     Một mùa thay tên Cây vàng lá đổ Em về qua phố Bỗng lạ đường quen!     Anh còn có gì Ngoài trăm nỗi nhớ Sầu lên từ độ Nắng nhạt đường đi…   Trang Châu

Đôi Mắt Màu Xanh Dương - Tru Sa

Image
  Khuya. Gió vụn từng cơn. Mảnh nguyệt lưng chừng trời. Ánh đèn cao áp mạnh và dập đi ánh trăng rơi. Mấy ngôi sao đang nhỏ dần lại, tản chậm về phương xa. Mây đen dày lên, rồi lại tản đi. Cánh cửa sổ mở he hé, tôi ngửi thấy mùi hoa sữa chảy tràn. Mùi hương nhẹ, và nương mình vào làn gió. Lâu lâu lại có tiếng cút kít của xích lô. Gió thổi vài cơn rồi lịm hẳn.

Tái hôn - Hoàng Nga

Image
  Tôi trợn mắt: - Mắc mớ gì biểu em tái hôn? Hãn lắc đầu: - Ai mà biểu được em. Anh chỉ đề nghị vậy thôi. Tôi la lên: - Em tái hôn cho anh mừng hả? Hãn ậm ờ, nói trại ý tôi: - Ưm..., tái hôn cho anh uống rượu mừng. Đến đây thì tôi bật cười, bĩu môi: - Nè anh, em là người đàn bà chỉ lấy chồng một lần… cho biết. Biết rồi, em chạy mất dép thì còn lâu mới lập lại điều đó lần nữa. Em đâu có khùng!

Chấm xuân - Nguyễn Bạch Dương

Image
      Chấm Xuân Gió tháng chạp ra đi từ lâu lắc Anh ngồi chờ một chút nắng giêng hai Mùa lạnh cuối gió ngọt mềm dọa cắt Én trở về gọi nắng báo Đông phai   Hoa tập nở con dế con tập gáy Hương tập bay em tập tễnh xuân thì Anh lúng túng thoạt nhìn em mới lớn Mùa xuân ơi, gấp gáp - đến được gì   Hoa đã biết nở kịp ngày hội lớn Hương sẽ lan hoà nhập với nhang trầm Anh chưa muốn,xuân vẫn vồn vã đến Tóc xanh thêm,em má đỏ môi hồng   Anh nhút nhát liếc nhìn em xuân chín Hái bên đường một chiếc lá tương tư Cầm lộc mới đợi ra giêng sẽ tặng Đôi chấm xuân nơi má lúng đồng tiền   Nguyễn Bạch Dương                     ...

Giữa vườn xanh - Võ Quê

Image
    Giữa Vườn Xanh.   Em đưa anh qua những vườn xanh Nắng óng ả nắng xuyên vòm lá Chôm chôm đỏ long lanh sắc lửa Những ngọn đèn thiên nhiên   Em mời anh hương vị sầu riêng Trang thơ yêu ươm vàng múi nhớ Có phải từng cuộc tình một thuở Gặp nhau trong trái sầu riêng ?   Gió bao dung em tóc rối sợi mềm Tiếng chim hót gọi chiều xuống chậm Sợ tan biến phút giây đằm thắm Ngại mặt trời sớm khuất-hoàng hôn   Lời em ca hòa quyện hương vườn Điều nhơn ngãi đơm mầm lộc biếc Giọng nam bộ trữ tình da diết Nghe mặm mà thanh sắc giáng châu   Anh tặng em khúc tương tư sầu Em đừng trách cái buồn trong câu hát Buồn là nhớ là trông người ươm hạt Niềm vui thường qua mau   Vườn em xanh cây trái ngọt ngào Anh thầm hẹn một ngày về chợ Lách Em cần mẫn con ong hiền luy...

Còn gì cho anh - Nguyễn Thị Trà Giang

Image
    Còn gì cho anh!     Như là chưa từng có mười mấy năm đã qua anh đến mưa trắng xoá nhớ một dòng sông xa   có phải đâu là biển mà sông không bến bờ thuyền anh đi đi mãi nước ngược dòng bơ vơ!   mười mấy năm anh đến dáng cao gầy như xưa thời gian trong ánh mắt nhìn nhau không hững hờ   ôi giá em xoá được trong tim anh-muộn phiền giá em còn ở lại với dòng sông bình yên!   tuổi trẻ rơi đâu mất trên đường em gập ghềnh gió qua hồn xao xác biết còn gì cho anh!   Có lẽ nào mình lại chia tay Anh đi rồi, anh đi thật rồi sao em khắc khoải đợi chân người đến cửa như bu...