MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG - Huỳnh Liễu Ngạn

Nguyen Trung Paintings & Artwork for ...

 tranh nguyễn trung

 

MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG

 

tôi xa nhà cũng đã lâu

đi lúc nửa đêm

khi tiếng gà đầu thôn chưa kịp gáy

mẹ tôi ngồi ở đầu giường

lặng câm không nói

trong ánh mắt có giọt nước lăn dài

rồi bóng đêm trùm xuống

thế mà gần mấy chục năm

mẹ tôi chết rồi

tôi cũng chưa về lại lần nào

về để thắp lên mộ mẹ một nén nhang

kể cho mẹ nghe những nỗi đời xa cách

để mẹ được yên lòng

**

thời gian cứ vô tình

mọi sự đều thay đổi

tôi đã già

như cây mưng sau hè còn sót lại

còm cõi héo tàn

mà ngày xưa tôi thường trèo lên

ngắt từng ngọn lá

nhìn bầu trời cao trong xanh

nhìn đám mây bay thật xa

thấy con chim sâu trong lùm cây

nhảy qua nhảy lại trên cành rồi mất hút

giữa không gian thanh vắng của trưa hè

**

tôi vẫn thường nghe

tiếng mẹ tôi than trời than đất

nhưng tôi chẳng để ý làm gì

chỉ ăn không ngồi rồi

chực chờ ra đi

tìm một phương trời nào khác

biết vậy

mẹ tôi thường hay khấn cầu ơn trên gia hộ

cho tôi được bình an

đêm nào cũng ra đứng trước sân

nhìn lên những vì sao

để gởi gắm nỗi niềm không ai biết

**

tháng ngày trôi qua trong âm thầm

và chịu đựng

mẹ nén tiếng thở dài

bữa đói nữa no

chắc bóp từng đồng xu

để mua khoai mưa sắn

sống cầm hơi

cảnh nhà thật thê lương

tôi đi ra đi vào

cầm cái chổi

quét cái sân

ngày này qua ngày khác

lầm lũi không vui không bụồn

lâu lâu vấn điều thuốc

phì phà vài hơi rồi ho sặc sụa

**

giống như có một phép màu

tôi đi vào đêm khuya

theo bước chân của sự tình cờ

không sắp xếp

hên xui may rủi

tôi tin mẹ tôi đã vái thấu trời

nên tôi mới đi được

**

còn vài bữa nữa là ngày tưởng niệm

của người tha hương

tất cả đều đã khác

ngày cả tâm hồn tôi cũng vậy

chỉ duy có một điều duy nhất

tôi vẫn yêu quê hương mình

như yêu chính bản thân tôi.

 

26.4.2025

HUỲNH LIỄU NGẠN

Comments

Popular posts from this blog

Bài trăm năm - Trần Yên Hòa

Mẹ đi về phía hoàng hôn - Trần Yên Hòa

Truyện cực ngắn - Mã Lam