Posts

Showing posts from October, 2025

Gởi Tam Kỳ thương khó - Trần Yên Hòa

Image
    Gởi Tam Kỳ thương khó   Bên này đại dương được nghe tin dữ làng quê ta bị nước cuốn trôi rồi nước như giặc, chảy tràn thác lũ còn mô căn nhà, còn mô nương dâu Cơn đại nạn của quê đã đến mẹ, cha, ông, bà, con cháu... bà con cái sống chết đã nằm trên số phận nên cột chung nhau cùng chết theo dòng Vành khăn tang buộc mái tóc xanh mắt người vợ kiệt cùng tuyệt vọng xác của chồng trôi mất, biệt tăm những đứa con co ro, bé bỏng Còn lại nơi quê là cơn gió lạnh cơn gió xé tim những kẻ sống còn cái đói, cái đau, và ngàn cái khổ mất mát này tai họa trăm năm Tôi ở bên này trông vời quảng tín tam kỳ ơi, thương khó quá đi thôi trận giặc bảy lăm tan nhà nát cửa nay tai họa này sống làm sao nguôi Hãy đứng lên em tựa lưng đứng dậy dắt díu nhau lên núi tìm cha cha dù chết nhưng rồi em sẽ thấy sẽ hồi sinh sau tiếng khóc òa Bài thơ ni tôi viết tự tim mình như có máu rỉ trong lời tình tự dù thơ có trăm câu nghìn tứ cũng không bằng một chút lòng chia Tôi chia cùng quê nổi khổ...

HƯƠNG MÙA - NGUYỄN SÔNG TRẸM

Image
  tranh nguyễn trung HƯƠNG MÙA Tôi về trên cánh đồng năm xưa Chân chưa quên một thời lội ruộng Hạt gạo quê nuôi tôi ngày khôn lớn Nhuộm cõi hồn thơ trắng những cánh cò … Tôi về sau bao năm tháng bôn ba Mang bóng trời quê theo đời ở trọ Những chuyến xe ca quen từng ngõ phố Mùa còn vương mùi rơm rạ quê nhà Tôi về tìm lại những câu hò Màu lúa non lan dần theo đôi tay thợ cấy Cánh đồng giờ chỉ còn nghe tiếng máy Mẹ vui cùng những mùa lúa, mùa tôm … Mùa yên bình như khói bếp chiều hôm Tôi về ươm lại giấc mơ trên đồng ruộng Như dòng sông vẫn nước ròng, nước lớn Hạt phù sa nuôi hạt lúa quê nhà Mùa vẫn trôi cùng ngày nắng, ngày mưa Những đêm trăng nghe lại bài vọng cổ Tôi tự hỏi mình là người quê hay phố Mà đôi chân vẫn nhớ thuở lội đồng !… Nguyễn Sông Trẹm

QUAI XANH - Hoàng Xuân Sơn

Image
 tranh nguyễn trung   QUAI XANH [văn xương khúc] Trời xanh lơ Mắt xanh lơ Biết yêu tới độ mong chờ sương không Tuổi lam lương dạm mây hồng Nghe ta một chút thơm bồng cổ nghi Bây giờ ta đứng ta đi Ta ngồi một chỗ rù rì Giá gương Em muôn thu Môi má hường* Hạnh phúc Chiếc bóng bên đường Chao nghiêng Rồi em vịn vai xuống thuyền Ngước trăng cổ mỏi nghìn thiên lục hồng Ta khô gầy một bãi chông Về đâu lục diệp Vù Chong chóng đời )( h o à n g x u â n s ơ n 25 Oct 25 (Tác giả gởi) * Vũ Hữu Định    

ANH LONG KIỀNG - Trần Thế Phong

Image
                                                                                      ( để nhớ hai anh Sáu Minh và Bảy Thoàn ở quê tôi ) Cái tên Anh Long Kiềng là do anh Sáu Minh và Anh Bảy Thoàn đặt cho anh Long. Tướng Anh Long thật cục mịch, lùn, tóc quăn, trán dồ, nước da đen, cặp mắt ốc bưu. Đặc biệt là hai chân đi vòng rây, táo kiềng, nên hai anh đặt là anh Long Kiềng, bọn nhỏ tụi tôi giữ bò chung không giám gọi sợ ảnh cú sưng đầu.

Lũ Lụt: Thảm Nạn Quê Hương Quảng Nam - Vương Trùng Dương

Image
    Khi ở Mỹ, là người con xứ Quảng xa quê hương nên khi biết tin thiên tai xảy ra nơi cố hương với bao nỗi buồn đau. Nơi có còn dòng tộc, họ hàng, thân quyến vẫn bám trụ quê hương từ bao đời. Sau bảy thập niên, trải qua bao lần cố hương bị thiên tai, và lần nầy trận lũ lụt kinh hoàng lại ập đến, chưa biết rõ hậu quả xảy ra vì mưa gió, lũ lụt còn tiếp tục nên bày tỏ cảm nghĩ.  (Little Saigon, November 27, 2025 – VTrD)

Nền văn học tự do hải ngoại sau cuộc đứt gãy lịch sử 1975 - Nguyễn Vy Khanh

Image
    ONTARIO, Canada (NV) – Ngày 30 Tháng Tư là một biến cố lịch sử lớn đối với dân tộc, đưa đến việc hình thành một cộng đồng người Việt hải ngoại, từ đó dẫn đến việc hình thành một cộng đồng người Việt hải ngoại với những đặc tính riêng – tính tiếp nối và bảo tồn truyền thống văn hiến Việt cũng như tinh thần quốc gia và dân tộc của miền Nam trước 1975 và nước Việt trước đó: Nhân bản, tự do, và khai phóng.

Trần Mộng Tú: Tuổi trẻ, Tình yêu và Chiến tranh - Trần Mộng Tú

Image
  T rần Mộng Tú năm 1976.   Khi chúng tôi yêu nhau thì anh mới ra Đại Học Sư Phạm được hơn 1 năm và đang đi dạy học thì bị gọi động viên-khóa 3/68 Thủ Đức. Anh xin phép cha mẹ tôi cho anh được làm hôn thú trước, ngày tháng cưới tính sau vì sợ vào quân đội rồi, xin phép thành hôn sẽ khó khăn. Cha mẹ tôi bằng lòng. Tháng 6/1968 Ba tôi đi cùng tới văn phòng tỉnh, cho phép chúng tôi làm hôn thú. Mấy ngày sau anh đi trình diện nhập ngũ, tôi thật sự lo sợ nhưng không biết phản ứng thế nào.

SỰ THẬT VỀ CÁI CHẾT CỦA NHẤT LINH - NGUYỄN TƯỜNG THIẾT

Image
 Nhà văn Nguyễn Tường Thiết Lần đầu tiên tôi được nhìn thấy rõ khuôn mặt cha tôi, nhà văn Nhất Linh, là vào khoảng cuối năm 1950 khi cha tôi từ Hương Cảng trở về Hà Nội. Năm ấy tôi mới mười tuổi. Trong thập niên 1940 cha tôi rất bận rộn với những hoạt động chính trị, ông sống nhiều năm bên Trung Hoa. Thời gian này ông chỉ về ghé thăm mẹ con tôi vào những dịp đặc biệt ngắn ngủi, không đủ cho tôi kịp nhận diện khuôn mặt người cha, người mà lâu lâu tôi nghe nhắc đến một cách kính cẩn như thể ông là một nhân vật trong thần thoại hơn là một người có thực ở ngoài đời.

Vĩnh biệt Dzoãn Quốc Sỹ (17.2.1923 – 14.10.2025) – Tino Cao

Image
   Nhà Văn Dzoãn Quốc Sỹ   Mỗi thế kỉ đều có ít nhất một người chọn đi hết quãng trăm năm của nó bằng chữ nghĩa, coi chữ nghĩa như con đường vừa riêng tư vừa phổ quát để vượt thời gian. Thế kỉ hai mươi của Việt Nam có Dzoãn Quốc Sỹ.

Sừng Sững Nhất Linh - Trần Yên Hòa

Image
Lớp tuổi của chúng tôi, những người sinh ra và lớn lên trong những thập niên 30, 40, 50 của thế kỷ trước, được cắp sách đi học đến bậc trung học, chắc có lẽ ai ai cũng biết đến ông, nhà văn Nhất Linh, người sáng lập Tự Lực Văn Đoàn, nhà hoạt động cách mạng và chính trị Nguyễn Tường Tam. 

QUÊ MẸ - Nguyễn Thanh Sơn

Image
- “ C hiều nay chị nhớ về thăm mẹ, chị vắng năm mười ngày lại nhắc. Hổm rày, cứ mỗi chiều là mẹ ra đứng ngõ sau, dáng như chờ đợi ai!”.

CẠM BẪY BỌC ĐƯỜNG - Hoàng Thị Bích Hà

Image
  Nguyễn Xuân là con trai duy nhất của anh Nguyễn Hạ và chị Minh Thu. Gia cảnh nghèo. Anh Hạ sống bằng nghề phụ hồ. Chị Thu vợ anh hằng ngày ra chợ địa phương bán rau quả, cuộc sống chật vật, nuôi con ăn học đắp đổi qua ngày.