Posts

Showing posts from July, 2025

Nói với em - Hà Thiên Sơn

Image
  tranh nguyễn trung                                Nói với em   Bệnh viện ở bên kia sông Thương em qua lại đò đông sóng nhiều Tảo tần anh có bao nhiêu Con thơ dại vẫn phần nhiều là em.   Bồi hồi như thuở mới quen Anh đi ra cửa mong em đợi đò Buổi đầu bao thứ phải lo Thương em quá nét học trò chưa phai.   Nỗi đau không của riêng ai Nên em chẳng quản hôm mai nhọc nhằn Lo từng viên thuốc miếng ăn Như lòng mẹ những băn khoăn vui buồn.   Lặng thầm hoa tự toả hương Lương y – Từ mẫu tình thương con người!     Hà Thiên Sơn

Sông không đơi bến - Huỳnh Liễu Ngạn

Image
   tranh nguyễn trung Sông không đơi bến miên man nắng dọi qua đèo đường sông mấy nhánh hoa leo vào lòng nhủ thầm đừng có mùa đông kẻo lưng em đậy kín bưng tóc dài   ước nhìn thấy đôi bông tai của miền trăng lạnh kề vai trễ tràng để còn theo gió mơ màng một vùng băng tuyết ngỡ ngàng dưới chân   nhịp khuya mấy ngọn rau tần lên tay em mộng mị gần với xa đường trần anh phải băng qua dù sông dù suối cũng là nhà thôi   trăm năm hẹn lại kiếp người mới mong gặp được đôi môi thuở nào anh đi mở ngõ hé rào tìm hương màu áo hồng đào ngày xưa   rồi về xin lỗi trời mưa để nghe lại tiếng dạ thưa rất gần tình đời anh bỏ sau lưng để cho nhẹ bớt hồng trần cưu mang   chợt thèm níu lại đò ngang cho em kịp nối tay choàng vào anh chòng chành lên mấy đồi tranh mắt em dính một màu xan...

Giải oan cho Thục - Trần Yên Hòa

Image
  tranh nguyễn trung Khi Luân qua Iowa. Luân muốn gặp Thục. Vì chàng biết, Thục đang ở tiểu bang này cùng gia đình. Thục đã cùng chồng và hai con định cư ở đây được mấy năm. Nhưng ngặt một cái là không biết Thục ở thành phố nào?. Iowa không rộng, nhưng với một người mới qua Mỹ như Luân, tìm người quen đâu có dễ.

Đứa con lầm lỡ - Hoàng Thị Bích Hà

Image
  tranh nguyễn trung   Diệu Cơ năm nay vừa tròn 16 tuổi. Em xinh xắn, dáng người thanh thanh, nữ tính. Em học rất giỏi, tới trường cũng như bao bạn bè trang lứa: học hành, vui chơi với bạn bè thân thương. Người ta nói quãng đời học sinh thơ mộng là quãng thời gian đẹp nhất. Nhưng đối với Diệu Cơ hơn cả tuần nay là một nỗi lo âu bao trùm đến với em. Dạo này em thấy trong người rất khác. Nghe mùi cơm sôi cũng buồn nôn.  

‘Thuyền,’ như một bi kịch nhân sinh - Trần Hữu Thục

Image
    Trong trang đầu tiên của Thuyền , tiểu thuyết, tác giả Nguyễn Đức Tùng viết: “ Cả Sài Gòn, cả nước, xem bói. Thời trước, người ta xem để hỏi ngày lành tháng tốt, tiền tài, hạnh phúc lứa đôi, nhưng năm ấy, mọi người hỏi: có đi được không? ” (tr. 6) [1] Đi hay ở, đó là vấn đề. [2]

NHÀ VĂN MÀ NGU THẾ À? - Trần Nhương

Image
 tranh nguyễn trung   Tôi có thói quen trước khi ngủ hay nghĩ ngợi nhân tình thế thái. Hôm nay đặt lưng xuống giường tôi thấy thời buổi này bao nhiêu gian trá, lừa lọc, ăn hiếp của dân, đánh cấm kêu, tham quan ô lại. Trên các báo nào cha ngủ với con, nào con giết bố, nào hiếp dân trẻ em, nào khom lưng quỳ gối trước bọn cường quyền.

Thơ Nguyễn Yên

Image
   tranh Khánh Trường - Vầng trăng tật nguyền   đợi   có khi là ngọn đèn đêm, có khi là ánh trăng lệch   có khi chỉ là đốm cháy nhỏ cố tỏa sáng   là cánh cửa sổ mở tìm cơn gió là bản nhạc cũ bật lên   bài thơ xưa rích trên bàn đòi một dấu phẩy   thời gian qua đi căn phòng vẫn nguyên vẹn như thể những điều đã một lần khô quánh trong tim   lại có thể - chảy về   buồn   không phải rưng rưng, không phải thở dài càng không phải quán vắng với cốc cà phê nguội   không phải nhớ một người không hối tiếc một điều chỉ là khoảnh khắc nghe gì đó lệch đi trong lòng   người thân thương thành xa lạ và vết nứt mở ra   khoảng trống đủ rộng đủ sâu   đủ để lọt vào.   hết   không phải không có ai mà là có quá nhiều người đã từng là người đó giờ không là ai cả   không phải vì thiếu vắng điều gì mà là có quá nhiều thứ từn...

CUÔI BA DÙM - SONG THAO

Image
  Thuê vợ của người Eskimo.   Nói ngay nghĩa của ba chữ lạ hoắc “cuôi ba dùm” này: ngủ thân ái. Kiến thức ngôn ngữ miền Thượng của tôi không cho phép tôi xác định đây là tiếng Mường, Mán, Thái, Mông hay tiếng chi khác. Năm 1964, trên tạp chí Bách khoa tại Sài Gòn, có đăng truyện ngắn có cái tên thách đố này của nhà văn Vũ Hạnh. Khi biết nghĩa của ba chữ huyền bí này, đám thanh niên chúng tôi tò mò tìm đọc ngay một cách thích thú. Tuổi chúng tôi ngày đó, chuyện ngủ nghê nghe đã thấy hấp dẫn, nhất là chuyện ngủ trên núi rừng cao ngun ngút chẳng bao giờ nghĩ là leo lên được. Các thiếu nữ miền cao để ngực trần, có bùa có ngải, luôn là những nhan sắc huyền hoặc của một thế giới hầu như chỉ hiện diện trong ý nghĩ mơ hồ của chúng tôi. Vậy nên chuyện “ngủ thân ái” bỏ qua sao đặng?

SEN DI ĐỘNG - Hoàng Xuân Sơn

Image
    Tranh Pinterest   SEN DI ĐỘNG Để qua chế độ run run Chiếc phone di động trong bùn hóa sen Chúng ta đâu cần ánh đèn Sống trong tăm tối đã quen mịt mù Cứ thỏa hiệp với thiên thu Thì sống hay chết cũng lừ đừ trôi Chúng ta như suối như đồi Mọc lên nhu nhú hoang khơi mạch buồn Bình minh mới đó tà dương Chiếc di động khẩn cấp tìm đường tháo thân Hiếm khi nghe được một lần Mùi xanh đu đủ bồ quân da người * Chút lặng thầm trong con ngươi Nhìn nhau di động khóc cười nợ duyên Súng ơi. ta bắt đền sen Từ đen điu củ hồng len yếm đào )( h o à n g x u â n s ơ n Tác giả gởi) 25.7.25 * Mùi Đu Đủ Xanh, phim Trần Anh Hùng

Chuyện Vãn: Buồn Ơi Chào Mi… Già Dịch - Vương Trùng Dương

Image
    Trong tác phẩm Giông Tố của Vũ Trọng Phụng ấn hành năm 1936. Nhân vật chính trong tác phẩm nầy Nghị Hách, đại tư sản giàu có. “Năm trăm mẫu đồn điền trong tỉnh nhà, có mỏ than ở Quảng Yên, ba chục nóc nhà Tây ở Hà Nội, bốn chục nóc nữa ở Hải Phòng. Cái ấp của hắn đồ sộ nhất tỉnh, đến dinh quan công sứ cũng không bằng” (Giông Tố). Trên đường đến làng quê thăm ruộng lúa, trong lúc chờ người sửa chữa cái xe bị hỏng, hắn  nhìn thấy cô gái quê xinh đẹp tên Thị Mịch... Thèm nhỏ dãi nên làm ra chuyện “ép liễu nài hoa”!